25 NĂM NC&PT

     CÔ GIÁO LÊ THỊ HƯƠNG

     

 

 

Tiến sĩ Lê Thị Hương nguyên là Bí thư Đảng bộ- Hiệu trưởng Trường CĐSP Quảng Trị.

Hiện nay cô là Bí thư Đảng bộ- Giám đốc Sở Giáo dục- Đào tạo Quảng Trị.     

Website Nhà trường xin giới thiệu đến quý bạn đọc một số sáng tác mới của tác giả

nhân kỷ niệm 25 năm nâng cấp và phát triển Trường CĐSP Quảng Trị.

 

 

VỀ MIỀN KÝ ỨC                                                                   \

Mãi còn đây miền ký ức màu xanh

Dẫu thời gian phủ bụi mờ năm tháng

Vất vả, nhọc nhằn đã lùi vào dĩ vãng.

Hạnh phúc mỗi ngày trang giáo án trên tay.

 

Mãi còn đây bước chân những tháng ngày

Mái tóc còn xanh, nụ cười tuổi trẻ

Từ vùng núi xa xôi cùng đàn em nhỏ bé

Mỗi bước chân qua lưu kỷ niệm một thời.

 

Mãi còn đây những câu hát à ơi

Mỗi độ thu sang tiếng trống trường giục giã

Màu áo xanh xanh bước chân về mọi ngả

Mưa nắng gieo mầm cho hoa trái ngày mai.

 

Sẽ mãi khắc ghi những ký niệm nơi này

Bao yêu thương lưu vào vùng ký ức

Một thời thanh xuân nâng niu trong lồng ngực

Nay bỗng vỡ òa trong sắc nắng tháng Tư.

 

                                                          Tháng 4/2022

 

 

 

BÂNG KHUÂNG MỘT VÙNG KỶ NIỆM

                                                                  

 

 Nhớ lời hẹn cũ, tôi trở về trường vào một sáng tháng Tư vàng nắng. Thấm thoắt, tôi xa nơi này cũng đã 5 năm. Ngần ấy thời gian chưa phải là dài nhưng cũng đủ để ủ chín những nhớ nhung của một thời sôi nổi. Thanh xuân của tôi gửi lại mái trường này. Cả một vùng ký ức bất chợt quay về!

Bồi hồi bước qua cảnh cổng quen thuộc, tôi chậm bước trên lối đi nở đầy hoa sao nhái. Một mùi hương dịu nhẹ thoảng qua – hương thời gian! Hương của những tháng nămmà có lẽ đến tận sau này tôi không thể nào quên được.

Sân trường vàng rực một màu hoa. Hàng cau cảnh trước nhà G nay đã cao quá đầu người. Phía dãy nhà K ngày trước (bây giờ là trường phổ thông liên cấp) vang lên tiếng  trẻ thơ trong trẻo. Vọng lại từ một phòng học nào đó, tiếng hát say sưa của một cô giáo trẻ: “ Em yêu trường em. Có bao bạn thân. Và cô giáo hiền…”Bất giác, tôi nhớ vô cùng những năm tháng đã đi qua. Nhớ bục giảng thân thương! Nhớ tiếng trống trường mỗi giờ chuyển tiết. Bao thế hệ sinh viên của tôi đã trưởng thành từ nơi này… Sợ làm xao động một vùng hoài niệm, tôi lặng lẽ ngồi xuống chiếc ghế đá có ghi dòng chữ lưu niệm của sinh viên cũ. Gốc phượng già mùa này mới bắt đầu nhú những lộc non. Khoảng giữa tháng Năm, góc sân này sẽ nhuộm một màu rực đỏ! Bao lời chia xa được nói khi rộn ràng những tiếng ve ngân. Ngày đó, khi còn là một giảng viên trẻ, một cán bộ Đoàn với những hoài bão trong tim, hơn 20 mùa phượng nở, tôi đã cùng sinh viên mỗi ngày ngân nga bài ca tuổi trẻ. Chúng tôi dệt những ước mơ từ khoảng trời yêu thương này.

Tôi bước đi trên dãy hành lang cũ. Thời gian có thể làm mờ phai tất cả nhưng những yêu thương thì chắc chắn sẽ mãi còn. Nếu được quay về lại ngày xưa, tôi sẽ lại cùng các em viết tiếp thời thanh xuân sôi nổi. Tôi sẽ lại cùng các em tung những con xúc xắc xanh đỏ để ngập ngừng xòe bàn tay chọn lấy một màu. Và sẽ lại thâu đêm bên ánh lửa trại bập bùng cùng những điệu tango dìu dặt.

Tháng Tư năm nay tròn 25 năm trường được nâng cấp thành trường Cao đẳng. Bao đổi thay cùng thời gian, qua bao nhọc nhằn, trường đã dần vững bước trên một lối đi vừa quen vừa lạ.Những bàn tay tiếp tục nắm lấy bàn tay. Hy vọng nối tiếp hy vọng. Ngày mai đang bắt đầu từ những bước đi của ngày hôm nay.

Khe Mây sáng nay lồng lộng gió. Những tia nắng vàng đang sưởi ấm những hàng cây.

 

                                                           Đông Hà, tháng 4/ 2022